Truyện Từ Thức bản giới thiệu: Truyền kỳ mạn lục, chương 10 (Nguyễn Dữ)
Từ Thức quê ở Hòa Châu thời nhà Trần, xuất thân từ con quan nên được bổ nhiệm làm một chức quan ở Bắc Ninh, chàng có sở thích hay đi ngao du, xem phong cảnh đẹp và làm thơ. Gần đó có ngôi chùa Phật Tích danh tiếng, trong chùa trồng một cây mẫu đơn lớn, đến kỳ hoa nở thì người các nơi đến xem đông rộn rịp, thành một đám hội xem hoa tưng bừng. Một hôm khi Từ Thức đến thăm chùa thì thấy một thiếu nữ tuổi chừng đôi tám, nhan sắc xinh đẹp, đến xem hoa, nhỡ tay vịn gãy một cành hoa mẫu đơn, không có gì để đền, nên bị các chú tiểu nhà chùa bắt giữ lại để phạt vạ, Từ Thức liền cởi áo mặc ngoài, chuộc cho thiếu nữ. Về sau Từ Thức từ quan về quê, đem theo một tiểu đồng và một túi đàn đến dựng một gian nhà nhỏ ở chân núi thuộc huyện Tống Sơn (thuộc Thanh Hóa ngày nay) để ở. Một hôm, dậy sớm, trông ra cửa Thần Phù thấy có mây ngũ sắc kết thành hình hoa sen, Từ Thức một mình chèo thuyền ra phía ấy. Đến chân một dãy núi cao ngất, chạy sát mặt biển, Từ Thức buộc thuyền lên bờ và trèo lên một mỏm đá cao. Từ Thức gặp một cô gái xinh đẹp ở bờ sông và được cô mời đến một nơi lạ. Từ Thức theo cô gái và đến một cung điện lộng lẫy, nơi đây chàng gặp lại một nàng tiên xinh đẹp chính là cô gái đã được chàng chuộc ở chùa hôm nào. Nàng tiên và Từ Thức yêu nhau và sống hạnh phúc trong cung điện của nàng. Sau một thời gian sống trong cảnh vật huyền bí và vợ tiên, Từ Thức cảm thấy nhớ quê hương và muốn trở về thăm gia đình. Khi Từ Thức trở về quê, anh phát hiện rằng mọi thứ đã thay đổi rất nhiều. Gia đình, bạn bè của anh đều đã qua đời, và ngôi làng cũ của anh đã không còn. Từ Thức nhận ra rằng ba năm trên thiên đình tương đương với hơn 80 năm ở trần gian. Từ Thức quay lại xe mây để đi, nhưng xe đã hóa làm một con chim loan mà bay mất. Chàng bèn mặc áo cừu nhẹ, đội nón lá ngắn, vào núi Hoành Sơn, rồi sau không biết đi đâu mất. (Tóm tắt bởi TTO) |